TÓC BẠC, TÓC RỤNG
TÓC BẠC - TÓC RỤNG
Nếu xác định không phải do nấm đầu tóc (nếu bị phải ngứa & nhiều gàu nhất là khi gội dầu công nghiệp) thì tóc bạc, tóc rụng có liên quan mật thiết đến sức khoẻ mà ở đây là khí huyết.
Ngày nay nói về khí huyết hay gì đó thì ko mấy ai tin, họ nói còn trẻ mà, làm gì mà đã yếu thế. Nên là phải dựa vào sách, có dẫn chứng nói. Đây là trang sách trong bộ Hải Thượng Lãn Ông Y Tông Tâm Lĩnh, Q1 - phần Cơ chế hoá sinh mà Lê Hữu Trác tóm lược trong Hoàng Đế Nội Kinh ra. "35 tuổi, mạch dương minh suy, sắc mặt bắt đầu khô, tóc bắt đầu rụng. 45 tuổi, ba mạch ở trên suy, sắc mặt bắt đầu khô sạm, tóc bắt đầu bạc"
Vấn đề tóc nó có nguồn gốc rất sâu xa, thể hiện tinh lực của ngừoi đó. Người ta nói tóc bạc do máu xấu cũng không sai. Ngày nay thì dường như ai cũng bị. Âu cũng là xu thế của giống nòi con người chúng ta. Kinh Phật còn tiên đoán độ 200 -300 năm nữa tuổi thọ còn 30 tuổi. Thế nên, có lẽ dậy thì sớm âu cũng là xu thế của thời đại.
Để gọi là tóc đen trở lại việc đó giống như cải lão hoàn đồng, bách bệnh đều tiêu tan. Bởi tóc đen được trở lại thì khí huyết phải rất đầy đủ. Mà nếu đầy đủ như thế thì các bệnh cũng tự khỏi.
Vẫn đề tóc bạc, tóc rụng thường xảy ra ở thời điểm mà sức khỏe có vấn đề gì đó, vd sau sinh, sau ốm, sau suy nhược. Tóc không được khỏe được mượt đã thể hiện là máu không được khỏe chứ chưa nói gì là bạc với rụng. Nhưng đôi khi vấn đề lại quá khó.
Vấn đề này lại còn không phải do đời ta - đời con cháu quyết định được mà do ông bà bố mẹ quyết định gọi là yếu tố tiên thiên. Cha già con cọc. Già ở đây không chỉ nói về tuổi tác mà tinh lực, sức khoẻ của cha mẹ.
Hà thủ ô nổi tiếng là làm xanh tóc đỏ da, tốt thì có tốt thật nhưng để làm được điều đó thì không biết đến khi nào. Nói vậy để các bạn đừng kỳ vọng quá.
Tuệ Tính cũng có nói trong bài NHÂN THÂN PHÚ
Máu thừa là tóc , xương ngoài là răng
Tóc nhờ tâm huyết mượt mà
NHÂN THÂN PHÚ
( tương truyền của cụ Tuệ Tĩnh ) phần 1
Người phú bẫm đứng trong thiên địa
Chẳng ngoài khuông hai khí năm hành
Đầu tròn hệt với trời xanh
Chân vuông tượng đất phân minh rõ ràng
Khí là vệ , dữ dằn mạch lạc
Huyết là vinh , thông đạt châu thân
Kìa như tai , mắt , tay, chân
Thông minh vận động nhờ phần huyết vinh
Cũng vì lẽ thiêng khuynh Tây Bắc
Nên tả thời tay mắt sáng nhiều
Đông Nam thế đất khuyết chiều
Tay chân bên hữu có điều mạnh hơn
Đầu là chỗ chư dương hội tập
Tính linh khôn hơn khắp muôn loài
Gân thừa là móng ở ngoài
Máu thừa là tóc , xương ngoài là răng
Bẩm hành Kim các phần mao tế
Nhuận ngoài da tạng Phế chủ trương
Lưng là hung phủ rõ ràng
Não là bể tuỷ gối giường kho gân
Bẩm mộc khí về phần mi khổng
Nét chênh chênh tựa bóng xuân sang
Lạc là các món đi ngang
Kinh là các món theo hàng thẳng đi
Số hài cốt muốn đi cho thuộc
Ngoài ba trăm sáu chục lóng sương
Hơi thở kinh lạc tuần hoàn
Tính vừa một vạn ba ngàn năm trăm
Trong thân thể còn phân ngoại lẽ
Có âm dương , biểu lý khác nhau
Ngũ hành chia thuộc rất màu
Lại trong lục khí khác chiều tính ưa
Phép chuyển biến từ xưa năm lối
Tân dịch kia là mối mồ hôi
Thoá là tân dịch hẳn hoi
Nước mũi, nước mắt từ trồi phế can
Phần nước dãi rõ ràng tỳ dịch
Phép biến truyền phân tích rành rành
Chu lưu trong khoảng sáu kinh
Miệng kia khai khướu phân minh tại tỳ
Mắt mũi nọ khướu về gan phổi ( can phế )
Tai lưỡi này khướu tại thận tâm
Tam tiêu khí dẫu không phân
Xét về chủ sự có phần khác nhau
Món thuỷ cốc đưa vào cái túi
Liền yết môn ấy gọi dạ dày
Quan tỳ dáng tựa bàn tay
Ở miền Trung bộ tài hay chuyển vần
Bộ cơ nhục hệ phần lá lách ( tỳ )
Bộ nha sàng trách tại vị gia
Tóc nhờ tâm huyết mượt mà
Gân nhờ can huyết thật là lắm thay
Phế chủ khí chuyển đầy tấu lý
Thận nạp tàng quản trị tóc xương
Đục trong phần khí tiểu trường
Chân tinh âm hoả chủ tàng mệnh môn
Bộ đại tràng chức năng truyền đạo( đùn đẩy)
Bộ bàng quang lợi tiểu thông tân
Lòng vật dục không còn một tý
Trong tính linh thiên lý chứa chan
Nói theo cấm kỵ lời vàng
Học trong Tố vấn bước đường dưỡng sinh
Dưỡng cân bớt nỗi lao hình
Phong hàn gìn giữ trong mình khoẻ luôn
Mồi trẫm độc xa tuồng thanh sắc
Bã tương sinh bớt thức cao lương
Phòng riêng nên phải kĩ càng
Những khi có bệnh phong hàn nên kiêng
Nỗi âm dương không nên thiên thịnh
Phần thuỷ hoả nhất định cho đều
Chớ nên ăn uống quá nhiều
Tỳ kinh dương thịnh có chiều dễ xoay
Lòng yên lặng không hay túng dục
Thận tạng kia đông đúc âm tinh
Lựa là học phép trường sinh
Xuy , khư , hô , hấp , ra hình ảo mê
Nếu nhìn lâu có bề thương huyết
Mà nằm lâu thương kiệt chân nguyên
Ngồi lâu thịt sẽ yếu mềm
Đứng lâu hại cốt , đi liền thương cân
Can bị tổn bởi phần giận dữ
Tâm hao tổn vì sự bi sầu
Sợ nhiều tạng thận tổn âu
Lo nhiều tổn phế, nghĩ lâu hại tỳ
Kìa thất thương , nọ bề ngũ tổn
Khéo giữ gìn tới chốn khanh cường
Thiên hoà giữ được như thường
Đài xuân cõi thọ thoả đường tiêu dao
Vụng điều nhiếp biết bao nhiêu kẽ
Sự khởi cư mất chế độ thường
Ngông cuồng quen thói những phường
Bỏ lời vàng triết quên đường dưỡng sinh
Sự tiết dục chân kinh dạy kỹ
Vẫn có câu, thượng sĩ riêng phòng
Giường riêng là sĩ bậc trung
Mền riêng bậc hạ cao phong còn truyền
Đạo dưỡng sinh đường biên diệu quyết
Tối nằm ngay, hoa nguyệt không nên
Tháng đông dậy sớm phải kiêng
Tháng thu dậy sớm chớ phiền đi ngay
Tiếng Trịnh thanh lẳng lơ mặt ngọc
Chén Quỳnh tương lăn lóc tiệc xuân
Thoả lòng ăn uống bội phần
Mặc cho cốt, nhục, huyết, cân thế nào
Nỗi tình ái hợp giao thoả sức
Dù gió, mưa, rét, bức mặc dầu
Lại còn quá dật quá lao
Quá cơ, quá bảo, tổn hao tinh thần
Nhục khí thẳng trệ phần cốc khí
Còn gì tỳ vỵ điều hoà
Động phần quân tướng hai nhà
Tinh nguyên kia, chẳng khỏi là tiết đi
Kim đã khô thuỷ thì đã kém
Sự đề phòng vẫn hiếm lo xa
Dương còn âm thiếu thật là
Mà lòng tham dục xem ra vẫn nồng
Nỗi thất tình ở trong uất kết
Khí lục dâm xâm tiếp bên ngoài
Bệnh nguyên từ đó phát hoài
Thuốc thang sớm phải tìm bài gở ra