TRẮNG - ĐEN
TRẮNG & ĐEN
Trắng đẹp sáng chứng tỏ đồ còn mới.
Đen chứng tỏ đã để lâu.
Điều này không sai nhưng trắng mới không chắc tốt hơn đen cũ.
Hầu hết bà con chúng ta, nhất là dân thành phố đều cho rằng đồ để lâu, chuyển màu là hỏng. Điều này hết sức lãng phí và tiếc. Rất nhiều đồ càng để lâu, càng hoá đen càng tốt. Nhất là những thứ có tính nóng, tính âm quá hoặc dương quá, tính ly tâm bốc quá thì càng để lâu càng ổn định và cân bằng vd long nhãn, mật ong, đường, các loại ngâm tẩm bằng muối, đường, rượu như mơ ngâm đường. Những thứ đen đen này ăn thấy mát, dịu, ko bốc, không gắt, tính bổ tăng, tả tả giảm.
Chỉ chú ý một chút là theo thời gian thì dược tính có thay đổi nên tuỳ theo mục đích sử dụng mà dùng. Vd mật ong càng để lâu càng đen và càng mát. Tính nóng âm bốc ly tâm giảm. Nhưng đôi khi trong sử dụng ng ta lại cần cái tính này. Vd để cân bằng lại với chanh tươi có tính thu liễm quá. Hoặc tính nóng của mật ong mới làm chín được trứng để làm món kem trứng hay ngâm trứng. Trong trường hợp này thì fai dùng mật mới. Nếu làm thuốc để hoàn viên thì dùng mật ong để lâu thì tốt hơn. Lúc đó cần bổ, mát. Hoặc dùng để pha uống tạo độ ngọt thì dùng loại để lâu này.
Hnay mẹ lôi túi măng khô ra thấy nó hoá đen, không còn vàng lại còn bàng bạc như mốc. Mẹ định vứt đi nhưng mình thấy khô nguyên và thơm. Đây không phải là hỏng mốc mà do quá trình chuyển hoá theo thời gian nó vậy. Măng vốn tính độc nên để lâu tính độc sẽ bớt đi, thậm chí từ đắng gắt trở nên dịu ngọt hơn.
Tất nhiên k fai loại nào để lâu cũng tốt nhưng ko fai cứ vứt hết đi. Nếu mốc nó fai ẩm hôi. Và dù mốc thì cũng k fai mốc nào cũng k ăn được. (Đây chỉ là kinh nghiệm chủ quan của ng làm về dưỡng sinh chứ k fai nghiên cứu khoa học.)
Loại long nhãn đen sì chảy nước này có lẽ chỉ mỗi nhà Trạng Down có. Có tiền không mua được vì chả ai dám giữ. Hơn nữa, tiền làm sao mua được thời gian.