THẤY GÌ QUA VỤ DỊ ỨNG – SỐC PHẢN VỆ
Nếu là con bạn, chắc cũng khó may mắn như em bé này vì e bé này có bố làm trong ngành. Tuy nhiên tôi lại muốn nói một điều là bạn có thể làm tốt hơn bố mẹ em bé dù bạn không phải bác sĩ. Và dù bố em bé này có là bác sĩ thì nguy cơ lại một lần dị ứng nữa xảy ra là rất cao. Vì sao?
Tôi không biết mọi người nhìn nhận nguyên nhân của việc bị dị ứng hay sốc phản vệ này là gì, có lẽ 99,99% các bạn đều cho rằng do sữa. Nếu quả thực hoàn toàn do sữa mà bị thì có lẽ tất cả các đứa trẻ ăn sữa này đều bị. Như vậy còn có những nguyên nhân khác nữa mới dẫn đến kết cục này. Sữa là thứ mà tôi không muốn bàn đến trong bài này dù có thể là do sữa mà bé bị vậy thật. Tôi muốn nói đến nguyên nhân khác ẩn sâu và có tính quan trong hơn. Sữa chỉ là một giọt nước thêm tràn ly mà thôi.
Nếu bạn đọc kỹ bài này, có vài thông tin sau mà không ai để ý
“may mắn là trước đó 2 tuần đưa bé ra Hà Nội tiêm vacin 6in1, theo dõi ổn rồi mới về”
“vợ mang thai khó khăn”
“Sau khi khai thác lại kỹ về tiền sử dị ứng của bố mẹ, tình cảnh lâm sàng và các chẩn đoán các bs kết luận shock phản vệ là chính xác”
Như vậy là cả bà mẹ và em bé đều thuộc dạng rất yếu. Bởi vì mẹ yếu nên con đương nhiên yếu. Hầu hết những người có tiền sử dị ứng này khác đều là người yếu. Không có người khỏe nào mà lại bị dị ứng cả.
Thêm sau đó là tiêm vaccine 6in1 đã làm cho khí huyết của bé càng yếu hơn. Sau 2 tuần theo dõi không bị sao thì không có nghĩa là sự ảnh hưởng của tiêm vaccin đã hết. Nếu ai ý thức được sự độc hại của vaccin thì sẽ dễ hình dung được vấn đề này. Chính vì thế, sau khi tiêm vaccin cần biết cách hạn chế tác hại của vaccin.
Vượt qua nạn lần này là một may mắn và thành công lớn nhưng hãy nhìn xa hơn mà cái nhìn đó phải dựa vào khí huyết của em bé nếu không sẽ có nhiều nạn nữa xảy ra.
Vâng, tôi lại muốn nhắc lại với các bạn rằng sức khỏe của bà mẹ trước khi mang bầu là rất quan trọng. Có nhiều người không biết lượng sức mình hoặc biết sức mình nhưng trước sức ép của mọi người, trước nghĩa vụ làm vợ mà họ vẫn phải dấn thân vào một sứ mạng rất nguy hiểm. Có rất nhiều bà mẹ sinh xong thì sức khỏe cũng từ đó đi xuống nghiêm trọng mà người ta gọi là hậu sản, sản mòn, sản rốc... Sau sinh rất nhiều các bệnh tật bắt đầu xuất hiện bởi vì sau sinh sức khỏe sa sút kinh khủng.
Đồng ý rằng việc sinh con dường như là không thể không sinh nhưng nếu các bà mẹ ý thức được vấn đề sức khỏe của mình và chuẩn bị trước đó thì các hiện tượng về hậu sản sẽ đỡ hơn, em bé sẽ khỏe hơn, bà mẹ sẽ đỡ vất vả hơn và quan trọng em bé sẽ có một cuộc đời khác.
Hầu hết chúng ta chỉ tìm vấn đề bên ngoài như vì bác sĩ, vì cô giáo, vì sữa, vì vaccin... mà không ai tìm nguyên nhân từ phía mình. Sức khoẻ của mình mà lại toàn đổ lỗi cho những thứ bên ngoài. Đồng ý là các tác nhân bên ngoài không sai nhưng nếu chỉ có cách nhìn như vậy thì chúng ta đã bỏ qua không chỉ 1 mà nhiều cơ hội để nâng cao sức khoẻ bản thân và con cái.
Ăn uống - tập luyện, thay đổi thói quen, thậm chí dùng thêm thuốc thang, đi chữa bệnh trước khi có bầu là điều nên làm.
Tiện thể cũng nhắc các bà bầu, tẩm bổ quá trong thai kỳ rất có hại bởi gan thận không thể tải nổi lượng thức ăn như thế, lại thêm có em bé nên lục phủ ngũ tạng đã quá sức của nó rồi.
--------------------------------------------------------------
Xin chào cả nhà facebook!
Giờ mới đủ bình tình và có chút thời gian để kể lại đại nạn kinh hoàng cuộc đời của bản thân mình vừa trải qua. Hi vọng câu chuyện của bản thân vừa trải qua sẽ gửi tới vài thông điệp có ích cho tất cả mọi người trong cuộc sống!
Trước khi kể câu chuyện về biến cố kinh hoàng này, xin gửi lời cảm ơn các bậc Thần linh ( Đức Phật, Đức Chúa, Tổ tiên ông bà đã dẫn đường đưa lối...); Cảm ơn khoa ICU Bệnh viện Nhi Trung Ương , Khoa ICU Bệnh Viện nhi Thanh Hoá; Cảm ơn lãnh đạo Bệnh viện đa Khoa Hợp Lực Thanh Hoá; Cảm ơn tất cả các Bác, các Cô, các Anh, Các Chị cùng toàn thể các Bạn, các em...đã giúp đỡ cả tinh thần (luôn động viên, cầu nguyện điều tốt đẹp sẽ đến với gia đình mình) và vật chất để phép màu có thể xảy ra thật sự.
Cách đây khoảng 1 tuần, Ngày 11/4/2019 là ngày kinh hoàng nhất trong cuộc đời mà mình đã trải qua.
Vợ đi công tác có để lại sữa mẹ cho bé thứ 2 mới hơn 5 tháng tuổi uống (vợ mang thai khó khăn nên xin nghỉ sớm trước sinh và sau sinh phải đi làm lại sớm), nhưng sau 1 ngày bé uống sữa mẹ (đã vắt ra để lại trong tủ lạnh) không đủ nên định cho bé uống thêm sữa ngoài để có thể đủ sữa cho đến khi mẹ về.
10h30 ngày 11/4/2019 bà của bé gọi bé vừa uống sữa Glico ( một nhãn hiệu khá quen và nổi tiếng của Nhật) lúc 10h và nổi mẫn đỏ như kiểu dị ứng, (mình có khai thác thêm về nôn, đi ngoài hay khó thở khò khè gì không thì thấy bà bảo không có vấn đề gì); Nên cho uống 1/3 viên clopheniramin 4mg, sau đó thấy bà báo lại các nốt lặn đi, chỉ còn màu da vẫn đỏ, nên mình vẫn làm việc và nghĩ là dị ứng bình thường.
11h40 khi đi làm về đến nhà nhìn thấy bé vẫn chơi, ban đỏ ngoài da khắp người ( không nổi mẫn), đang tính xem cho bé sử dụng thêm gì để ổn định tình trạng đó thì thấy bé nôn ra sữa, lau xong sữa thì thấy các đầu ngón tay, ngón chân bé tím lại, mình nghĩ luôn đến phản vệ, quay sang tủ lấy adrenalin ( may mắn là trước đó 2 tuần đưa bé ra Hà Nội tiêm vacin 6in1, theo dõi ổn rồi mới về, nhưng mình cẩn thận bảo chẳng may về có vấn đề gì không xử trí kịp thì nguy, nên vẫn rẽ vào nhà thuốc mua 2 ống adrenalin +2 bơm tiêm 1ml rồi mới lên xe ra về) ra thì cháu tím tái hết lên cả bắp chân + cả bàn tay (lúc này khoảng 11h45). Bắt đầu thở rít kiểu phù nề đường thở. Trong đầu nghĩ đến phản vệ của bé rất nặng và là tình huống cấp cứu tối cấp (có ban da, tiêu hoá (nôn), hô hấp (khó thở), tuần hoàn(tím tái)). Nên làm thật nhanh có thể , bơm 0.2ml adrenalin 1mg vào bắp đùi cho bé (bé nặng 8kg). Sau đó không thể kịp gọi xe ( tình huống này nếu gọi được xe thì chắc không kịp cứu, vì 1 mũi adranalin chỉ có tác dụng khoảng 5 phút). Mình phi xe máy, bà ôm bé đi nhanh nhất có thể lên BV Nhi Thanh Hoá ( vẫn mang theo 1 ống adrenalin 1mg còn lại, sợ trên đường đi chậm quá sẽ dừng lại tiêm tiếp); Phi thẳng xe vào sảnh rồi đưa bé đến phòng cấp cứu, may mắn đưa đến bệnh viện sau 5 phút bé không còn các ban đỏ, da hồng trở lại ( không còn tím tái), thở bình thường. Các bs nghe phổi thấy bình thường, nhịp tim có hơi nhanh ( chắc do vừa tiêm adranalin), bé chơi và cười. Nhưng sau khi mình kể lại quá trình và xử lý thì các bác đưa ngay xuống khoa ICU ( hồi sức tích cực), tại đây được đặt monitor và huyết áp bé có dấu hiệu tụt, môi nhợt nhạt. Được tiếp tục cấp cứu theo phác đồ chống sốc, thấy tiến triển và đáp ứng của bé tốt lên. Hi vọng không phải can thiệp máy thở. ( thở nhẹ , nghĩ thầm cứu được con rồi) . Nhưng sau đó 3 h cháu tự thở thì SPO2 lúc 15h chiều bắt đầu giảm mạnh, môi nhợt nhạt...bs quyết định đặt nội khí quản cho thở máy, đặt tĩnh mạch trung tâm và dùng phối hợp các thuốc vận mạnh ... Tình trạng bé vẫn từng giờ xấu đi ( có lẽ bé bị shock pha 2). Đến 18h cùng ngày các dấu hiệu sinh tồn không có gì cho thấy bé sẽ qua khỏi . Mình gọi điện cho một số bs trong ngành hồi sức cấp cứu để tham khảo tình trạng của bé, được biết shock phản vệ pha 2, thở máy rồi thì xác định tình huống xấu nhất đi là vừa ( cơ hội <10℅ ); Lúc này mình thực sự hoang mang, có một số ý kiến bải chuyển viện ra Nhi TW, nhưng đúng là shock phản vệ, quan trọng nhất là phải xử trí nhanh, tại chỗ chứ đi thì quá nguy hiểm, vì trên đường sẽ không thể xử lý được gì. (Cộng thêm các anh chị ở Viện nói có 3 ca shock trước đó rơi vào tình trạng này không ca nào qua được). Lúc này quả thật là cân não hết sức, ở lại cơ hội cũng gần như không có, đi thì cũng không còn. Xác định là mất con rồi không còn gì nữa, nên nhắm mắt cho đi. ( Nghĩ dù sao cũng cho lương tâm thoải mái, mình làm tất cả những gì còn làm được cho con để không còn hối hận). Khi đi thì xe cấp cứu có máy thở bên BV Nhi không còn, may nhờ a đồng nghiệp Bệnh viện Hợp Lực gọi cho Hội đồng quản trị của Bệnh Viện, các Sếp điều được xe sang viện Nhi đón bé. Nhờ bác phó giám đốc BV Nhi liên hệ ra Nhi TW trước về tình trạng của bé và cho bs ngoài đó (chuẩn bị các thiết bị sẵn sàng cấp cứu nếu bé đến được); Đồng thời điều động cán bộ bệnh viện hỗ trợ đi trên đường ( may mắn có những người thật đáng quý xung phong đi giúp bé trên đường - cảm ơn các anh rất nhiều).
19h30 ngày 11/4/2019 Xe đưa bé đi, để lại phía sau là những tiếng khóc của bà, của anh em đồng nghiệp và của các bạn đã chứng kiến. Mình ôm bé trong lòng tay, 2 cán bộ BV Nhi Thanh Hoá đi cùng 3 bơm tiêm điện, máy thở , 2 bình oxy và các thuốc cấp cứu khác trên đường. Bác lái xe đi nhanh nhất có thể, đến Ninh Bình thì tắc đường do tai nạn 2 xe tải đâm nhau. Lúc này bác lái xe nhanh trí rẽ sang làn đường ngược chiều, rú còi và vẫn cố đi nhanh nhất có thể. Thoát được đoạn tắc đường , rẽ về làn chính và đi ra đến Pháp Vân mất có 2 tiếng đồng hồ. Tình trạng bé mạch vẫn bắt được, vào đến đoạn rẽ Pháp Vân , lên cầu thì thôi ôi tắc đường cả đoạn dài. Lúc này đã gần 22h đêm , mà vẫn tắc là điều bất thường. Quay lại không được , tiến lên không xong, bình oxy thứ 2 sắp hết, máy thở báo động liên tục vì cũng gần hết pin. Ôm con mà ứa nước mắt, chỉ biết than trời sao nỡ diệt đến cùng đường sống của con. Xe nhích từng cm một, thôi đành phó thác cho ông trời vậy! Đi cả đoạn dài hết 30-40 phút, đến đoạn thoát mới biết nguyên nhân, 3 xe đâm nhau liên hoàn (2 xe tải +1 xe con) làm hẹp hết lối đi và các xe chờ đợi để thoát qua.
Máy thở báo con 10 phút, oxy cũng đã cạn. Bác lái xe đi hết khả năng có thể theo dẫn đường của bác sỹ Bệnh viện Nhi vào cổng sau, vào sảnh cấp cứu. Chính thức hết Oxy từ cổng (lúc này 22h30 phút), máy thở ngừng hoạt động , 1 cán bộ bóp bóng, 1 cán bộ ôm 3 bơm tiêm điện, mình vẫn ôm con rồi cùng nhau chạy vào phòng cấp cứu. Tình trạng mạnh lúc này không bắt được , huyết áp không đo được. Các bs chỉ định dùng đến 4 vận mạch, bơm máu vào kim luồn đang đặt bơm tiêm điện (truyền máu), bơm albumin, chưa thấy lại mạch, bắt đầu ép tim, hút đờm, tiêm salbutamol...; Lạy trời phật, bé có lại mạch, nhịp tim. Bác sỹ giải thích tình trạng rất nguy kịch cơ hội 1-2% sống, bây giờ phải đưa lên tầng 4 khoa Hồi Sức tích cực . Nhưng không chắc cháu có lên được đến nơi không. Ở lại đây thì cũng không được, các bác chỉ xử lý được đến đó. Bắt đầu chạy đua tiếp từ tầng 1 lên tầng 4. Lên đến nơi mạch lại không bắt được , tiếp tục phải hồi sức lại. Thêm 1lần nữa mạch lại lên.
Sau khi khai thác lại kỹ về tiền sử dị ứng của bố mẹ, tình cảnh lâm sàng và các chẩn đoán các bs kết luận shock phản vệ là chính xác. Tình trạng cháu là hết sức nguy kịch có thể đi bất cứ lúc nào. Gia đình ra ngoài có gì sẽ gọi vào. Sau đó ra hành lang vật vờ mà nghĩ đến tình huống xấu nhất, tội bé quá, mẹ bé chưa kịp về, có còn được nhìn con lần nữa ko??? Rồi không dám nghĩ thêm gì nữa...
01h00 ngày 12/4/2019 sau hơn 2 tiếng đến BV TƯ bs gọi điện mời gia đình vào. Lúc này biết là tình trạng của con xấu đi rồi. Bác sỹ giải thích phải lọc máu liên tục xem còn hi vọng gì không, làm thủ tục thật nhanh để BS can thiệp.
Sau khi trở về hành lang không biết có bao nhiêu cuộc gọi điện thoại từ đồng nghiệp, anh em, các bạn và gia đình... Không nghe cuộc nào, ở nhà cũng ko ai ngủ được , 03h00 ông nội gọi và không dám dấu , phải làm tư tưởng để ông xác định tình huống xấu nhất có thể xảy ra, không nên trách ai cả. Nếu không phải ngày hôm nay thì sẽ là 1 ngày khác sẽ xảy ra thôi, vì cơ địa dị ứng với sữa , mà trẻ thì sao thoát được việc phải uống sữa. Để thấy nhẹ nhỏm hơn cho gia đình...
Sáng ngày 12/4/2019 bắt đầu nghe lại những cuộc gọi điện thoại và thông báo tình trạng của bé cho mọi người trong tình trạng không còn hi vọng. Ai cũng thương xót và cầu nguyện, hi vọng phép màu có thể xảy ra. Từ những anh chị em đồng nghiệp chủ động giúp đỡ , đến những người không thân quen cũng giúp đỡ, từ bên Phật, bên Lương đến những người Công giáo - mỗi người đều có những Đức tin riêng , nhưng trên hết đều cầu nguyện và mong an bình cho bé...
Đi bổ sung thủ tục hồ sơ cho bé vào viện, cầm giấy khai sinh mới làm được mấy tháng mà nghĩ liệu có còn được sử dụng nó nữa không... Thấy nghẹn đắng trong cổ họng...
Bước đi như kẻ không hồn, 12h30 ngày 12/4/2019 bs cho gọi vào thăm và thông báo tình trạng bé hiện lọc máu liên tục, thở máy, 4 vận mạch đã giảm được 2 còn duy trì 2 vận mạch... Như vậy là có chuyển biến 1 chút. Có thêm hi vọng...
Đúng là có phép màu xảy ra với bé, sau hơn 1 ngày cai được vận mạch , sau 3 ngày cai máy thở và cai lọc máu, tình trạng tiến triển đi lên và được ra khỏi phòng cách ly sau 3 ngày. Theo dõi các chức năng và di chứng không vấn đề gì đến chiều 18/4/2019 BS cho về.
Các bs khoa Hồi Sức tích cực bệnh viện Nhi TW nói ca này thật vĩ đại, cháu vừa được sinh ra thêm lần nữa. Chúc mừng gia đình!
Thật cảm ơn các Bs quá nhiều, để có thành công này là cả 1 nổ lực của tất cả mọi người , từ các Bs BV Nhi Thanh Hoá, Bs BV Nhi TƯ, BV Hợp Lực, các bạn đồng nghiệp, các anh chị em, các bạn và người thân luôn cầu nguyện để mỗi Đức tin mang đến những nguồn năng lượng khác nhau nhưng cộng hưởng giúp bé bình phục ngoài sức tưởng tưởng của các BS.
Qua biến cố cuộc đời này, mình đã trưởng thành hơn, không phải là chuyên môn mà trưởng thành về tư tưởng, về đời và người, biết ơn tất cả những người đã gặp trên đời này!
Từ câu chuyện ( hơi rông dài này) của bản thân, xin được gửi tới các anh chị em, các bạn và mọi người những thông điệp như sau:
1, Di ứng và phản vệ là 1, phản vệ có 4 mức độ và có thể chuyển mức từ mức 1 sang mức 2, 3,4 rất nhanh. Tình trạng mức độ 1 là chỉ có các biểu hiện ngoài da như nổi mẫn, ban đỏ hoặc 1 triệu chứng như tiêu hoá ( nôn, tiêu chảy); thì nhẹ nhàng sử dụng chống dị ứng kháng histamin H1 như dimedrol ( tốt nhất đến cơ sở y tế gần nhất để cán bộ y tế giúp đỡ)
2, Quan niệm chỉ tiêm thuốc mới có nguy cơ phản vệ là sai, có thể do đường tiêu hoá cũng khá cao, và mức độ nguy kịch không khác gì tiêm thuốc gây shock phản vệ. Đặc biệt những người có cơ địa dị ứng ( Nếu bố mẹ có cơ địa dị ứng thì con có nguy cơ dị ứng rất cao). Không chỉ trường hợp bé nhà mình bị shock phản vệ sữa mà ra viện Nhi TƯ mới thấy có nhiều ca cũng tương tự. Hôm 17/4/2019 khi bé nhà mình còn đang ở viện, có 1 bé 7-8 tháng tuổi bị phản vệ với lòng đỏ trứng gà, vào trong viện đã tím tái không biết có qua khỏi không. Hay việc ăn hải sản, hoặc đi bơi bị sứa quẹt vào da cũng có nguy cơ phản vệ và tử vong tại chỗ nếu không cấp cứu kịp
3. Các bố mẹ tuyệt đối không nên cho trẻ dưới 1 tuổi (12 tháng) uống sữa ngoài ( trừ trường hợp bất khả kháng thì nên uống vào ban ngày, cho thử 1 ít và theo dõi chặt chẽ không được chủ quan và rời mắt khỏi bé). Tương tự không nên ăn gì ngoài sữa mẹ khi chưa đầy 12 tháng, nếu ăn dặm thì nên dùng cháo nấu từ gạo hoặc các loại rau quả an toàn). Tuyệt đối không dùng lòng đỏ trứng gà khi chưa đủ 12 tháng tuổi.
4. Việc xử trí phản vệ từ mức độ 2 trở lên ( có 2 trong biểu hiện: trên da (ban đỏ, nổi mẫn), tiêu hoá ( nôn, tiêu chảy), hô hấp ( khó thở , thở rít, ho sặc sụa), tuần hoàn ( mạch , huyết áp, tím tái..)) thì việc sử dụng Adrenalin là thuốc duy nhất cứu sống bệnh nhân . Liều lượng thì với người lớn 1/2 -1 ống tiêm ngay bắp đùi ; Trẻ <10kg tiêm 1/5 ống (0.2ml); trẻ khoảng 10kg tiêm tiêm 1/4 ống; trẻ khoảng 20kg tiêm 1/3 ống ; trẻ khoảng 30kg tiêm 1/2 ống. Tốt nhất là sử dụng bơm tiêm 1ml , cái này chia làm 10 nấng và nếu tiêm 0.2ml (1/5 ống ) chỉ cần tiêm 2 nấng trong bơm tiêm đó là được.
=> Chú ý tiêm adrenalin ban đầu là tiêm bắp đùi. Không tiêm dưới da hay các vị trí khác, không pha loãng.
5. Việc tiêm adrenalin có thể được thực hiện bởi bất kỳ ai không nhất thiết phải cán bộ y tế, nếu tình huống cấp cứu thì tự mình có thể tiêm cho mình là việc nên làm. Sau đó đến cơ sở y tế gần nhất. ( điều này được cụ thể hoá trong thông tư 51/TT -BYT về hướng dẫn xử trí shock phản vệ) các bạn có thể đọc thêm để hiểu sâu hơn. Tức là hãy cho Bác sỹ cơ hội để cứu bệnh nhân , nếu đưa đến cơ sơ khám chữa bệnh mà đã tím tài, ngưng thở, ngừng tim thì mình đã không cho BS cơ hội để cứu bệnh nhân.
6. Nếu phát hiện sớm, kịp thời nhưng không có thuốc thì cũng đành chịu chết. Nên mọi nhà nếu được nên có vài ống adrenalin + bơm tiêm 1ml trong nhà . Hết hạn thì mua cái mới chỉ tốn chưa đêm 10k nhưng phòng khi bất trắc xảy ra, không phải dùng cho gia đình là tốt, biết đâu hàng xóm có người cần đến.
7. Nên trang bị 1 chút kiến thức về việc phát hiện và xử trí shock phản vệ vì việc này xảy ra ngoài đời thường nhiều chứ không phải chỉ trong bệnh viện. Chúng ta chỉ cần nhận biết và xử trí ban đầu, còn lại nhờ cậy BS , => nhưng hãy cho BS cơ hội được giúp mình.
8. Loại sữa đã có nhiều ca gặp phản vệ thường là các sữa ngoại : Cụ thể sữa bé nhà mình dùng là sữa Glico của Nhật, ngoài ra sữa Meji của Nhật cũng sẽ có các thành phần tương tự và đã có những ca phản vệ được báo cáo. Vì vậy không nên tâm lý hàng ngoại là hàng xịn.!?
***=>Mình bổ sung thêm chút thông tin vì có nhiều bạn hỏi là xử trí shock như trên là đối với sữa hay các trường hợp shock khác thì có đúng không. Thì tất cả các trường hợp được chẩn đoán là phản vệ từ độ 2 trở lên ( do tiêm thuốc, tiêm vacin, uống thuốc, ăn uống thực phẩm, do ngửi phải mùi hoá chất, phấn hoa hay đi biển mà quẹt phải sứa vào da gây nên phản vệ) thì xử lý như trên là cần thiết. Nếu ở bệnh viện thì cán bộ y tế đã nắm chắc về cách xử trí nhưng trước đây thông tư 08/1999/TT-BYT là tiêm dưới da hoặc việc sử dụng adreanalin là rất cẩn trọng. Tuy nhiên năm 2017 BYT ban hành thông tư 51/2017/TT-BYT đã có hướng dẫn hoàn toàn mới về việc sử dụng Adrenalin đó là khi phát hiện đúng là nên sử dụng cho bệnh nhân. Người dùng adrenalin có thể không nhất thiết là cán bộ y tế nếu tính huống là cấp cứu. Việc làm đúng phác đồ và theo lâm sàng thì đã có BS Hồi sức tích cực làm, vì các bác đã được đào tạo chuyên ngành này sâu nhất. Không ai thay được. Nhưng cái thông điệp xử trí ban đầu là bất kỳ ai phát hiện và chẩn đoán ra nếu có điều kiện thì xử lý ngay và luôn sau đó đưa nhanh nhất có thể đến cơ sở y tế gần nhất để nhờ cậy BS ( nếu ở ngoài) . Còn trong bệnh viện thì cũng xử lý xong ban đầu rồi gọi khoa Hồi sức tích cực để được trợ giúp.
Cuối cùng xin cảm tạ lần nữa đến tất chả cán bộ Bệnh viên Nhi TW, Bệnh viện Nhi Thanh Hoá ; Bệnh viện Đa Khoa Hợp Lực; Cảm tạ ơn của bề trên che chở và cứu giúp; Cảm ơn tình cảm của các Bác, Các cô, các Anh chị đồng nghiệp; Các bạn và các em, cả những người quen và chưa quen đã cầu chúc cho bé được sinh ra thêm lần nữa!
Vô cùng biết ơn!
nguồn: https://www.facebook.com/lehuy.duong.3/posts/2309321295797909